Nhẹ như hương lụa em cầm

HUỲNH THỊ QUỲNH NGA

Em kéo mù sương thành kén

Ngày tôi hóa phận tơ tằm

Chiếc lá dâu từ tiền kiếp

Về lót dưới vuông trăng rằm

Bỗng dưng nghe người về hát

Nhẹ như hương lụa em cầm

Đồng chiều thơm trên sóng bạc

Khói mùa vàng từ trăm năm

Tay ôm cành sen trước biển

Phận người như cỏ long chong

Mặt trời xanh nghìn mắt lá

Mùa thu vàng phía cuối dòng

Em kéo gió trời làm võng

Đưa ta về giấc muôn trùng

Nghe cánh hạc bay qua mộng

Khắc khoải trong mỗi hình dung