Thơ Nguyễn Trọng Tạo nhẹ nhàng như mây trôi

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo. Ảnh internet

Nguyễn Trọng Tạo (25 tháng 8 năm 1947 – 7 tháng 1 năm 2019), ở làng Trường Khê, xã Diễn Hoa, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An. Ông từng tham gia trong quân đội. Nguyễn Trọng Tạo là điển hình cho nghệ sĩ đa tài, ông là “của hiếm” văn nghệ Việt Nam.

Trong vai trò là nhạc sĩ, Nguyễn Trọng Tạo đã lưu vào tâm trí người nghe khi là tác giả của những ca khúc: Khúc hát sông quê, Đôi mắt đò ngang, Làng quan họ quê tôi. Giai điệu nhạc của Nguyễn Trọng Tạo tự nhiên, gần gũi như lời ru, nên người nghe dễ cảm nhận và nhớ lâu.

Trong vai trò là họa sĩ, Nguyễn Trọng Tạo nổi tiếng là họa sĩ vẽ vẽ bìa sách Việt Nam. Ông cũng là tác giả Biểu tượng Ngày thơ Việt Nam, Cờ thơ. Người nghệ sĩ đa tài này luôn luôn để lại những dấu ấn rõ nét trong những chủ đề đã chọn.

Giữa con người làm nhạc và con người làm thơ, Nguyễn Trọng Tạo đều được mến mộ như nhau. Trong giới thơ, người ta rất nể ông vì những bài thơ nói về thế thời, sâu cay nhưng vẫn nhẹ nhàng.

Trong giới làm nhạc, người ta sửng sốt về ông, tại sao ông lại có những bài hát tự nhiên đến như vậy. Những bài hát đã truyền xúc cảm thân thương, gần gũi về quê hương đất nước, tình yêu. Rồi qua đó, chúng ta có sự rung động nhiều hơn giữa con người với nhau, khi mà xã hội vật chất luôn đè nén chúng ta.

Thơ Nguyễn Trong Tạo nhẹ nhàng như mây trôi. Thơ Nguyễn Trọng Tạo dù viết về điều gì cũng lãng đãng, rồi có khi biến mất khỏi thế gian này, không tăm tích.

Có cánh rừng chết vẫn xanh trong tôi

Có con người sống mà như qua đời

Có câu trả lời biến thành câu hỏi

Có kẻ ngoại tình ngỡ là tiệc cưới

Có cha có mẹ có trẻ mồ côi

Có ông trăng tròn nào phải mâm xôi

Có cả đất trời mà không nhà ở

Có vui nho nhỏ có buồn mênh mông

Mà thuyền vẫn sông mà xanh vẫn cỏ

Mà đời vẫn say mà hồn vẫn gió

Có thương có nhớ có khóc có cười

Có cái chớp mắt đã nghìn năm trôi.

(Đồng dao cho người lớn)

Trong bài Đồng dao cho người lớn, Nguyễn Trọng Tạo đã khái quát được nhiều điều từ tự nhiên đến kiếp người. Và sau cùng, tất cả, tất cả đều trôi đi rất nhanh, dù là khóc cười, buồn vui. Tất cả như một giấc ngủ, như một cái chớp mắt. Cái chớp mắt trị giá bằng nghìn năm trôi.

chia cho em một đời tôi

một cay đắng

một niềm vui

một buồn

tôi còn cái xác không hồn

cái chai không rượu tôi còn vỏ chai

chia cho em một đời say

một cây si

với

một cây bồ đề

tôi còn đâu nữa đam mê

trời chang chang nắng tôi về héo khô

chia cho em một đời Thơ

một lênh đênh

một dại khờ

một tôi

chỉ còn cỏ mọc bên trời

một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm...

(Chia)

Bài Chia cũng cho thấy cái nhẹ nhàng mây trôi đó của Nguyễn Trọng Tạo. Thơ ông cứ thâm trầm, nhỏ nhẹ, nhưng luôn đượm buồn. Đọc thơ Nguyễn Trọng Tạo, ta thấy ông có ảnh hưởng đôi nét của Hàn Mặc Tử về nỗi buồn thương đau, về cái không có trên đời.