Những món ăn 'xoắn não' của ẩm thực Việt

Thắng cố là đặc sản của người Mông vùng Tây Bắc (Việt Nam). Món ăn này có nguồn gốc từ Vân Nam, Trung Quốc. Tên món ăn có nghĩa là "thang cốt" (canh xương).

Thắng cố được nấu từ nội tạng của ngựa như tim, gan, tiết, lòng, thịt… Để hạn chế mùi đặc trưng từ phần nguyên liệu này, hàng loạt gia vị mạnh như chi, sả, thảo quả, lá chanh, gừng… và cây thắng cố. Tuy vậy, thành phần chế biến và hương vị món ăn có thể không được lòng nhiều người.

Khâu nhục cũng là món ăn có nguồn gốc từ Trung Quốc. Trong đó, "khâu" có nghĩa là "hấp đến mềm rục", còn "nhục" có nghĩa là "thịt". Nói cách khác, món ăn này là thịt được hấp rục hay hấp đến chín nhừ.

Khi du nhập vào Việt Nam, món ăn này dần được điều chỉnh khẩu vị và trở thành món ăn đặc trưng của người Tày, Nùng, Ngái. Khi du lịch phát triển, khâu nhục dần trở thành một trong những món nhất "đinh" phải thưởng thức khi đến Tây - Đông bắc.

Sỏi mầm: Tên món ăn khiến nhiều người liên tưởng đến món mầm đá trong "Trạng Quỳnh", song thực tế tên món ăn xuất phát từ cách chế biến (làm chín nguyên liệu).

Trong đó, sỏi được nung nóng, sau đó dùng để nướng chín thịt/cá hay hải sản đã được tẩm ướp gia vị. Món nướng này có thể dùng kèm các loại rau sống và nước chấm.

Tung lò mò, phát âm theo tiếng Chăm là tung lamaow, là một trong những đặc sản du khách nhất định phải thưởng thức hay mua về khi đến Châu Đốc, An Giang. Theo đó, "tung" là ruột, "lò mò" là con bò. Hiểu đơn giản, đây là món ăn được làm từ ruột bò, người Việt thường gọi là lạp xưởng bò.

Nhân bên trong của tung lò mò thường là thịt bò, mỡ băm nhuyễn trộn đều với các loại gia vị như tiêu sọ, hoa hồi và cơm nguội lên men. Sau khi làm xong, tung lò mò được phơi đến khô rồi cất trong tủ lạnh hay treo trên bếp để dùng dần. Bạn có thể mua tung lò mò ở chợ Lê Hồng Phong, chợ Hồ Thị Kỷ (quận 10).

Cu Đơ là một loại kẹo đậu phộng (lạc) và là đặc sản của tỉnh Hà Tĩnh. Kẹo được nấu từ mật mía, đường, mạch nha, gừng có thêm lạc nhân. Khi các thành phần trên được nấu hơi keo lại, thì sẽ được đổ vào một mặt bánh tráng, sau đó, dùng một cái bánh tráng nướng khác, kẹp lại.

Loại kẹo này khá ngọt nên thường được dọn kèm nước trà có vị đắng. Món ăn có vị ngọt, giòn thơm, rất bắt vị. Điểm trừ là khá dẻo và dễ dính răng.

Lợn cắp nách còn được gọi là lợn (heo) Mường Sa Pa, lợn lửng, lợn còi, lợn ri, là giống lợn đặc sản của vùng cao và xuất hiện nhiều nhất ở Lai Châu. Đây là một giống lợn được lai giữa lợn rừng và lợn Mường. Mỗi con có trọng lượng khoảng 10-15kg.

Tên gọi lợn cắp nách xuất phát từ việc người dân vùng cao thường "cặp vào nách" để tiện mang từ nhà xuống chợ bán. Được nuôi thả và ăn sản vật của rừng nên thịt của loại lợn này khá thơm, ngon và rất dễ chế biến.

Theo Uyên Lâm/Báo Phụ nữ